"Hai vé người lớn, cảm ơn... À, người bệnh tâm thần không được giảm giá sao?"
Dưới ánh mắt trân trối của nhân viên bán vé, cô nhân viên BA ngượng ngùng đưa mấy tờ tiền giấy qua rồi cất vé đi. Lâm Tam Tửu chỉ cần nhìn thôi cũng cảm nhận được sự xót tiền của cô.
"Tôi có thể dùng thứ khác trả lại cho cô."
Hai người lên cầu thang, đến trước cửa chính, cánh cửa kính lập tức tự động mở ra. Lâm Tam Tửu vừa đi vừa xem kho thẻ, với tâm trạng "một giọt nước nhận được, một dòng suối báo đáp", cô nói:
"Tôi có một ít lương khô và đồ hộp, mấy con dao, ể, sao tôi còn có một thứ có thể bắn ra sóng xung kích nhỏ..."
"Em xin chị đừng nói nữa."
Ngô Luân vội kéo cô lại:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT