Dùng ý thức lực làm rào chắn giữa cô và Đại Hồng Thủy, chẳng khác nào dùng kẹo bông gòn để cản lửa.
Cô không cần quay đầu lại cũng có thể cảm nhận được khối ý thức lực bị ngưng tụ và nén chặt kia đang bị Đại Hồng Thủy không ngừng nuốt chửng, phân giải với tốc độ kinh người. Nếu nói nó thực sự đã chặn được Đại Hồng Thủy, thì cũng chỉ là một khoảnh khắc cực kỳ ngắn ngủi, thậm chí khiến người ta gần như không cảm nhận được sự khác biệt. Ánh sáng dịu dàng như sóng vỗ, chỉ còn cách nửa đầu móng tay nữa là chạm vào Lâm Tam Tửu.
Cứ chạy trốn thế này, chưa đến được chỗ của Hắc Trạch Kỵ, chính cô đã bị dịch chuyển đi mất rồi.
Ngoài phần ý thức lực Bohemia cho mượn, chút ít ý thức lực mà cô vất vả hồi phục được trong thời gian qua, giờ cũng bị ném hết ra sau lưng, làm rào chắn thứ hai ngăn cản Đại Hồng Thủy. Dù chỉ làm Đại Hồng Thủy chậm lại một phần nghìn giây, cũng còn hơn không.
Giá như đôi chân này có thể nhanh hơn một chút...
Bohemia ở phía xa vẫn dán mắt vào cô, lúc này đột nhiên hít một hơi lạnh sắc lẻm. Âm thanh vừa lọt vào tai Lâm Tam Tửu, cô lập tức hiểu sau lưng mình đã xảy ra chuyện gì. Cô cắn răng ép mình tăng tốc hơn nữa, cuối cùng mới có cơ hội ngoảnh đầu lại – sự kinh ngạc trong khoảnh khắc đó suýt nữa làm cô vấp ngã.
Trong vầng hào quang lăn tăn của Đại Hồng Thủy, ý thức lực bị phân giải trong nháy mắt, rồi huyễn hóa thành những cảnh tượng mới trong sóng nước: vũ trụ đầy sao, một ngôi nhà dân, vành nón rộng của Đại vu nữ... Cái đầu của J7 to bằng cả chiếc ô tô đột ngột thò ra từ sóng ánh sáng, khi ép xuống sau lưng Lâm Tam Tửu, nó hóa thành tiếng nức nở khe khẽ của Lễ Bao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT