Lộc Diêm lộ vẻ vừa chán ghét, vừa thiếu kiên nhẫn:
"Cô muốn câu trả lời gì?" Không đợi đối phương trả lời, cô ta đã có chút không kìm được cơn tức, chửi một tiếng: "Cô chỉ định kéo dài thời gian để nghĩ cách thôi!"
Đây là lần đầu tiên cô ta hành xử đúng với tuổi của mình — những đứa trẻ vị thành niên luôn thiếu kiên nhẫn với thế giới bên ngoài, bởi vì đối với chúng trong giai đoạn này, bản thân chúng chính là cả thế giới.
"Có lẽ vậy." Lâm Tam Tửu nhìn cô ta từ trên xuống dưới, như thể những nhân cách khác không tồn tại. "Nhưng nếu cô muốn tôi dừng phi thuyền, để thoát khỏi đây, thì tốt nhất hãy cho tôi câu trả lời tôi muốn. Nhưng cô yên tâm, dù hôm nay cô có trốn thoát, cuối cùng cũng sẽ chết trong tay tôi."
Lời đe dọa tính mạng này ngược lại khiến cô bé đối diện thở phào nhẹ nhõm.
"Cô muốn biết gì?" Lộc Diêm hừ một tiếng, nhìn cô với vẻ mặt như đang nhìn một kẻ ngốc — Lâm Tam Tửu không có bất kỳ sức mạnh ràng buộc nào để buộc cô ta phải nói thật. "Cô cứ hỏi, tôi biết gì nói nấy. Nhưng mà, bây giờ cô có phải đang rất mong người bạn đeo kính của cô cũng ở đây không?"
Lâm Tam Tửu nhướng mày, không hề nao núng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT