Bức tranh này được bắt đầu vẽ trước khi hồ nước dâng lên!
Nhìn kỹ, bên dưới đài gỗ còn có thể mơ hồ thấy được bóng của những cây cột chống; dưới đáy hồ gần đài gỗ, rải rác rất nhiều thi thể sưng phồng như những con cá lớn mắc cạn, cũng đều được vẽ vào. Lâm Tam Tửu thậm chí còn nhìn thấy cả mình trong đó – một bóng lưng đang cúi xuống, mò mẫm trong lớp bùn giữa các thi thể.
Nhưng ở phía xa dưới đáy hồ – nơi cô không kịp tìm kiếm – rõ ràng Họa sĩ không vẽ gì cả. Giờ hồ nước lại dâng lên, anh ta bèn dứt khoát tô vài vệt màu lên khoảng trống đó. Nhưng bên dưới lớp màu xanh lá ấy lại hoàn toàn trống rỗng!
Lâm Tam Tửu siết chặt nắm tay, để ngón tay không run lên vì kích động. Cô đứng thẳng dậy, ánh mắt vừa vặn chạm phải mắt của Họa sĩ. Thấy cô đã hiểu, anh ta dường như thở phào nhẹ nhõm, rồi lại dùng màu vẽ lướt qua khoảng trống.
"Thật... thật sự có thể sao?"
Lâm Tam Tửu vẫn không thể tin được, sau cơn vui mừng lại dấy lên sự hoài nghi:
"Nếu anh vẽ hồ nước ngay từ đầu, chẳng phải cũng là tô màu xanh trực tiếp lên tấm toan trắng sao... Ồ, tôi hiểu rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT