Người đàn ông trung niên ngâm mình trong nước, tay vịn vào thuyền của Lâm Tam Tửu, thở hổn hển, mặt mày xám ngoét như vừa thoát chết.
– Nhanh lên.
Lâm Tam Tửu thúc giục người đàn ông mặt tròn:
– Chiếc kia của hắn không trụ được lâu đâu!
Người đàn ông mặt tròn ướt sũng đứng dậy từ chiếc vịt vàng, thở hổn hển trèo vào chiếc thuyền đáy bằng tiếp theo, đẩy chiếc vịt vàng ra sau. Vừa đứng vững, hắn lại vội vàng từ thuyền đáy bằng trèo sang chiếc cá voi xanh. Sau khi lặp lại quá trình tương tự, những chiếc thuyền cũng được chuyền đi như trò đánh trống chuyền hoa. Thuyền của Fabian chìm hai lần, và cả hai lần hắn đều kịp thời được cứu mạng nhờ những chiếc thuyền mới được chuyền đến.
Đến khi cả ba người đều kiệt sức nằm vật ra thuyền, Lâm Tam Tửu mới nhận ra, tiếng hét của Tảo Bằng đang vang dội trên mặt hồ như sấm nổ.
– Sao lại thế này! – Cô ta gào lên một cách đau đớn. So với sự cuồng loạn lúc trước, giọng cô ta bây giờ tràn ngập sự tuyệt vọng thực sự. – Sao có thể... cả hai chiếc thuyền đều chìm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT