Ở cửa sắt phía trên, mơ hồ lộ ra một đường sân thượng kiến trúc, thành nó ánh mắt hạ xuống chỗ.
Ánh mắt của nó kéo theo một người một Đọa Lạc Chủng, vung một đường dài giữa không trung rồi ném thẳng họ lên sân thượng của tòa nhà đó – hai người họ như hai con cá bị quăng ngược về sông, bất lực bay một vòng cung trong đêm tối, cứ thế bị ném vào phía sau cánh cửa sắt dài.
... Sau khi Lâm Tam Tửu đáp xuống đất, trong suốt mấy phút liền, cô vẫn còn ngơ ngác.
Cô đã tưởng tượng ra rất nhiều tình huống sau cánh cửa, thân phận và diện mạo của kẻ đó; liệu có thêm viện binh trong mấy tòa nhà nhỏ kia không; và cả thiết bị tạo ra lực trường kỳ lạ của họ rốt cuộc là gì–
Cô chỉ không ngờ rằng, sau cánh cửa lại chẳng có gì cả.
Lâm Tam Tửu sững sờ ngồi khoanh chân, sau lưng là cánh cửa sắt cao vút như tường thành, còn trước mắt là một bãi đất hoang bằng phẳng, trống trải. Rõ ràng, không ai từng đụng tay vào bãi đất này; cỏ dại mọc lên từ các góc, đung đưa giữa những tảng đá và đất cát.
Cô gần như không biết phải phản ứng thế nào cho phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT