Khi Lâm Tam Tửu theo mọi người trở về Vân Thủ Cửu Thành, vẻ mặt của ai cũng thấm đẫm sự mệt mỏi và nặng nề. Không biết ai bắt đầu, mọi người vừa bước vào cổng thành, liền lần lượt ngã xuống đất. Có người bị thương, có người không. Rõ ràng vào nội thành sẽ có giường ấm nước nóng, nhưng mọi người dường như không còn chút sức lực nào, chỉ im lặng nằm bên đống rác, nằm trong đống đổ nát, mặc cho gió thổi qua người, không ai nói một lời.
Lâm Tam Tửu cố gắng vực dậy tinh thần, tìm kiếm trong đám đông một lúc, nhưng vẫn không thấy thiếu niên đó. Cô rõ ràng đã ném anh ta ở cổng thành, chắc chắn không bị thương, nhưng lại không tìm thấy ở đâu.
"Cô tìm ai vậy?"
Khi cô đi qua một thanh niên đang nằm liệt trên đất, anh ta đột nhiên mở mắt hỏi.
"Tôi... lúc nãy tôi đã cứu một người." Lâm Tam Tửu không biết tên của Nhân Ngẫu Sư, chỉ có thể nói một cách mơ hồ. "Nhưng không biết cậu ấy đi đâu rồi."
Không ngờ thanh niên đó lại thở ra một hơi dài.
"Là A Vân phải không, tôi thấy rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT