Nghĩ đến việc Đại Vu Nữ không biết lúc nào sẽ bị dịch chuyển đi, cảm giác cấp bách của Lâm Tam Tửu càng như lửa đốt — kể từ chuyện ở khách sạn, cô luôn có một cảm giác không thể xua đi: lý do cô có thể đứng ở đây hôm nay, hoàn toàn là vì cô đã cướp đi cơ hội được cứu của Đại Vu Nữ.
Dù biết không nên nghĩ vậy, cô vẫn không khỏi cảm thấy áy náy với Đại Vu Nữ.
Lâm Tam Tửu càng lo lắng, Củ Cải lại càng tự đắc.
"Thị trấn này nhỏ thật đấy."
Đường phố trong thị trấn vắng tanh, Củ Cải đi trước cả nhóm, ngó nghiêng tìm một nơi thích hợp để nghỉ chân:
"Tôi không muốn ở mấy cái nhà nghỉ tồi tàn đâu... Toàn thứ vớ vẩn. Chúng ta tìm một căn nhà lớn đi."
So với những nhà nghỉ chia thành từng phòng, một căn nhà riêng quả thực tiện hơn cho Lâm Tam Tửu âm thầm bảo vệ Quan Thị Thực, nên cô đương nhiên không có ý kiến — đến khi họ tìm được một căn nhà hai tầng khá sạch sẽ, gần đó cũng không có người điên, trời bên ngoài đã tối hẳn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play