Lúc này, vẻ mặt Bùi Vân Thâm lạnh nhạt như thường, giọng nói bình ổn song không hề mang theo độ ấm: “Đã như vậy, vậy thì chúng ta cáo biệt tại đây.”
Diệp Khê Thiển nghe vậy, vội vàng lên tiếng: “Công tử xin chậm bước! Đại ân đại đức của công tử, tiểu nữ còn chưa có dịp báo đáp, trong lòng thực cảm thấy áy náy. Như công tử đây, thoạt nhìn hẳn là chẳng thiếu bạc tiền, chỉ là tiểu nữ thực sự không biết nên lấy gì để đáp đền.”
Thấy hắn im lặng, Diệp Khê Thiển lại nói tiếp: “Không biết phủ công tử có đang thiếu nha hoàn? Tiểu nữ nguyện làm chút việc trong khả năng; hay là có thiếu tiên sinh trông sổ sách? Hoặc công tử có sản nghiệp gì, có cần người trông nom? Còn nữa, không giấu gì công tử, ta vốn là một đại phu, đặc biệt tinh thông các chứng bệnh nan y khó trị, không biết quý phủ có cần đại phu chăng, ta nhất định khám bệnh không lấy tiền cho công tử.”
Ban đầu, sắc mặt Bùi Vân Thâm vẫn điềm nhiên như nước, đối với một tràng lời kia chẳng mảy may lay động.
Thế nhưng đến câu cuối cùng, lại như một hòn đá ném xuống hồ nước lặng, gợn lên sóng lớn.
Bùi Vân Thâm bất ngờ ngẩng đầu, ánh mắt sáng rực như có sao trời, hơi thở cũng trở nên dồn dập.
Hắn chăm chăm nhìn Diệp Khê Thiển, kích động hỏi: “Ngươi nói ngươi là đại phu, tinh thông chứng bệnh nan y, vậy ngươi có từng nghe đến độc sương đoạn trường đằng chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play