Tuy Đàn Yêu Vũ nói không cần tắm gội xông hương, nhưng Doanh Yến rõ ràng vẫn thay một bộ quần áo, trang điểm sơ qua rồi mới được đưa đến trước mặt Thác Bạt Đào và Đàn Yêu Vũ.
Có lẽ nàng đã từ bỏ hy vọng sống, không ngờ còn có ngày được bước ra khỏi lãnh cung, càng không ngờ sẽ gặp lại Đàn Yêu Vũ.
Nàng chậm rãi quỳ xuống đất, một động tác đơn giản như vậy nhưng nàng lại làm vô cùng khó nhọc, không chỉ đôi chân mà cả thân trên cũng không ngừng run rẩy, rõ ràng là đang cố nén cơn đau.
Từ khi nàng bị đày vào lãnh cung, Thác Bạt Đào dường như đã quên mất người này, không hề nhắc đến nữa. Bây giờ nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Doanh Yến, ngay cả một người không biết thương hoa tiếc ngọc như Thác Bạt Đào cũng có chút không đành lòng. Nhưng khi hắn nhìn sang bên cạnh, lại thấy Yêu Vũ vẫn bình thản nhìn cố nhân trước mặt.
Không có sự cảm động của cuộc hội ngộ sau bao ngày xa cách, cũng không có nỗi bi thương của sự đồng cảm. Đàn Yêu Vũ là vậy, Doanh Yến cũng là vậy. Họ như hai người xa lạ nhưng lại biết tên và quá khứ của nhau.
"Tỳ nữ Doanh Yến, khấu kiến Tiên Cơ. Tỳ nữ có tội, xin Tiên Cơ trách phạt."
Đối mặt với lễ nghi cung kính của Doanh Yến, Đàn Yêu Vũ lại làm như không nghe thấy, mặc cho Doanh Yến cắn răng, chịu đựng cơn đau ở chân mà quỳ trên đất. Mãi cho đến khi lão ma ma đi theo hầu hạ Yêu Vũ khẽ lảo đảo, Đàn Yêu Vũ mới bình tĩnh mở miệng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play