Thác Bạt Chung vươn tay ôm lấy vai Yêu Vũ:
"Vừa rồi ta còn lo, cửa sổ mở thế này, mùi hương sẽ bay ra ngoài. Sư phụ, nếu người khó chịu, cứ dựa vào ta. Tuy làm vậy với người không phải là ý định ban đầu của ta, nếu có đủ thời gian, ta nguyện ý từ từ chờ người đổi ý. Chỉ là bây giờ người của ta đều đang mong chờ ở phương Bắc, ta không thể để họ thất vọng."
Đàn Yêu Vũ chỉ cảm thấy tai mình tê dại, như có ai đó đang dùng lông vũ mềm mại trêu chọc. Nàng không mất đi lý trí, thứ này chỉ dùng để trợ hứng, đương nhiên không thể mạnh như thuốc mê.
Chỉ là vết thương trước đây của Đàn Yêu Vũ vẫn chưa lành hẳn, lại thêm cơ thể vốn không có sức đề kháng với thuốc, lúc này tay chân đều mềm nhũn.
Đàn Yêu Vũ định ném vỡ cốc nước để gây ra tiếng động, chỉ cần trong phòng có tiếng động lạ, các Hành Giả bên ngoài sẽ nhận ra.
Thác Bạt Chung kéo tay nàng xuống, giữ chặt cơ thể nàng, rồi cầm lấy cốc nước:
"Sư phụ khát nước phải không? Ta đút người uống."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play