Cuộc sống trên thuyền thoải mái hơn Yêu Vũ tưởng. Thuyền sông đi chậm mà vững, nên ngồi cũng không có gì khó chịu.
Người trong đoàn nghệ thuật không rành việc sông nước, nên ai nấy đều mừng rỡ nhàn hạ. Yêu Vũ mỗi ngày ngoài cho rắn ăn, luyện múa thì không còn việc gì làm.
Vị đô đốc kia cũng không còn tìm nàng gây sự. Yêu Vũ cuối cùng cũng có thể ló đầu ra khỏi vỏ. Bất kể ngày đêm, hễ rảnh là nàng lại ra mũi thuyền hóng gió, tựa như ngắm mãi không chán cảnh sắc ven bờ.
Cứ thế thuận buồm xuôi gió trôi qua ba ngày, thuyền đi vào địa phận Bắc Ngụy thì dừng lại.
Chẳng mấy chốc, một đội quan binh Bắc Ngụy lên thuyền, theo lệ tra hỏi từng người.
Lúc tra đến Yêu Vũ, nàng vừa luyện múa xong, còn chưa kịp thay y phục. Vội vàng, nàng chỉ vơ lấy chiếc áo choàng khoác lên, để lộ ra lờ mờ bộ vũ y bằng kim sa hở bụng, trông lại càng thêm vẻ giấu đầu hở đuôi.
Tên lính tra hỏi vừa thấy nàng, mắt liền sáng rực. Hắn quay người chạy đến thì thầm vài câu vào tai viên chỉ huy, người này liền tiến về phía Yêu Vũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play