Doanh Phong đi cùng Khương Khôn ra khỏi giáo xá, vốn định nhân cơ hội kể chuyện của Tử Mặc cho sư phụ để ông lưu ý điều tra. Nhưng hắn lại sợ tính sư phụ quá thẳng thắn, lỡ như vì vậy mà nghi ngờ Tử Mặc, không chịu đưa hắn về Hành Giả Lâu chữa thương thì phiền to.
Hắn đang nghĩ vậy, lúc hai người đi qua cổng viện thì nghe thấy bên ngoài ồn ào không ngớt. Nhìn trời vẫn còn sớm, chẳng lẽ đám học tử kia đã lên núi rồi sao? Doanh Phong có chút kỳ quái đi ra mở cửa, và giật nảy mình.
Vừa mở cửa đã thấy mặt Lưu Nghĩa Quý, chưa kịp hỏi Thất hoàng tử sao lại đến sớm, đã thấy sau lưng hắn là một đám người đông nghịt kéo theo.
"Bổn vương nghe nói tiểu học quán của ngươi mới mở, chắc chắn là thiếu thốn đồ đạc, nên mang đến cho ngươi hai cái bàn."
Lưu Nghĩa Quý nói rồi chỉ tay về phía đám nội thị đang hì hục khiêng bàn lên núi.
Doanh Phong ngước mắt nhìn xuống chân núi, không thấy điểm cuối của dòng người, không khỏi nhướng mày:
"Thất hoàng tử mang hai cái bàn đến mà còn kèm theo nhiều người lau bàn thế này sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT