Đàn Yêu Vũ bực mình vì Vương Ngũ Lang cứ lải nhải không dứt, lại thêm chuyện của Bái Hỏa giáo đang khiến nàng tức tối, liền cố ý lạnh lùng dọa hắn:
"Nếu nói sợ, thì người đáng sợ nhất lúc này phải là ngươi, Vương Ngũ Lang ạ. Ngươi tưởng chỉ cần trốn cha ngươi là Vương Hoa thôi sao? Ngươi có nghĩ đến chuyện tối qua nếu bị Hoàng thượng biết, chúng ta đều là người có thể phủi tay bỏ đi, còn ngươi sẽ có kết cục gì không?"
Toàn thân Vương Ngũ Lang run lên, dường như lúc này mới nghĩ đến tầng này:
"Không đến mức đó chứ... Chỉ là lời nói đùa ở thanh đàm hội, nếu tính toán chi li, người nói năng bậy bạ ở đó cũng đâu chỉ có mình ngươi..."
Vương Ngũ Lang càng nói càng mất tự tin, chân mềm nhũn, phải nhờ Mặc Diệu dìu mới miễn cưỡng leo lên được núi. Nhưng cũng đúng ý Đàn Yêu Vũ, từ đó về sau hắn không nói thêm một lời nào nữa.
Lên đến đỉnh núi, Đàn Yêu Vũ gõ cửa một tiểu viện tường trắng ngói xanh. Mãi đến khi cánh cửa mở ra, thấy Đông Li Hành Giả, Đàn Yêu Vũ mới tạm yên tâm.
"Lâu chủ? Sao mọi người lên núi sớm vậy? Không phải nói chiều nay mới đến sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play