Đàn Yêu Vũ không rõ mình đã thiếp đi từ lúc nào. Nàng vốn định trốn đi, vì Hành Giả Lâu lúc này quá ngột ngạt, ngột ngạt đến mức tim nàng đau nhói từng cơn. Nhưng chưa kịp đến cổng núi, cảm giác choáng váng, buồn ngủ lần đầu tiên ập đến khi nàng còn tỉnh táo.
Đàn Yêu Vũ không biết mình nằm xuống sẽ hôn mê bao lâu, thay vì ngất đi một cách vô cớ trên bãi cỏ, thà trở về phòng mình còn hơn. Ngay khi Tử Mặc và Khương Càn đang điên cuồng tìm kiếm nàng khắp nơi, nàng đã cứng đờ người rồi ngã xuống.
Đàn Yêu Vũ từ dưới đất bò dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức. Bên ngoài trời đã tối mịt, mưa phùn lất phất. Đàn Yêu Vũ nghe tiếng mưa rơi trên bệ cửa sổ, lòng chợt bâng khuâng.
Nàng thực ra không có lựa chọn nào khác. Vị trí lâu chủ là hy vọng tự cứu duy nhất của nàng lúc này. Dù trong lòng đã có một góc cho Doanh Phong, nàng vẫn không thể vì hắn mà từ bỏ mạng sống của mình.
Phần đời còn lại sẽ là một xác chết vô hồn hay một người sống không cảm xúc? Dường như những lựa chọn bày ra trước mắt nàng, chưa bao giờ có cái nào là trọn vẹn.
"Có lẽ cũng không tệ đến thế..."
Đàn Yêu Vũ sống mũi cay cay:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT