Hách Liên Kha vừa trút giận xong đã lại hối hận. Những nữ tỳ trong sân vốn đã đối xử với nàng một cách kỳ quặc, bây giờ nàng gây ra động tĩnh lớn như vậy, chắc chắn lại bị họ chế giễu, mắng mỏ. Hách Liên Kha vội cúi xuống, định tự mình nhặt gương đồng lên đặt lại chỗ cũ, nhưng lại bất ngờ nhận ra, bên ngoài không còn tiếng nói chuyện nữa.
Hách Liên Kha nghi hoặc đứng dậy lắng nghe một lúc, thật sự không có âm thanh. Không những không ai mắng nàng gây ra động tĩnh lớn, mà ngay cả những lời đồn thổi khó nghe vừa rồi cũng biến mất.
Phản ứng đầu tiên của Hách Liên Kha là Thác Bạt Đào đã đến, nhưng nghĩ lại lại thấy không đúng. Nếu Thác Bạt Đào đến, chắc chắn sẽ nghe thấy tiếng cung nhân thỉnh an. Vậy mà lúc này trong sân lại yên tĩnh như chết.
Hách Liên Kha run rẩy đi đến bên cửa sổ, nhẹ nhàng đẩy hé một khe hở. Nàng ghé mắt vào khe cửa nhìn sang, thấy những nữ tỳ thường ngày bắt nạt nàng đều đang đứng chắp tay trong sân, ai nấy đều cúi đầu, không dám thở mạnh.
Khi tầm mắt Hách Liên Kha quét đến giữa sân, một vị nữ quan mặc trang phục chỉnh tề, ngay cả cấm bộ* cũng đeo ngay ngắn đang đứng ở đó.
(*Chú thích: Cấm bộ là một loại trang sức đeo ở thắt lưng của phụ nữ thời xưa, phát ra âm thanh khi đi lại để nhắc nhở giữ dáng đi khoan thai, đúng mực. )
Lúc Hách Liên Kha nhìn về phía nữ quan này, nữ quan kia cũng vừa vặn ngẩng mắt nhìn lại. Hai người bốn mắt nhìn nhau, Hách Liên Kha lại bị khí thế uy nghiêm của vị nữ quan này dọa cho lùi lại vài bước, đụng phải giường của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play