Đường Khê lại dịu dàng thi lễ, từ khóe mắt đến đuôi mày đều toát lên phong vận riêng của một thiếu phụ. Nàng và Mặc Diệu tuy là song sinh, nhưng tính cách vốn khác biệt nên rất dễ phân biệt, giờ đây lại càng một trời một vực. Phải đến khi người ta nhìn kỹ gương mặt Đường Khê mới nhận ra, khuôn mặt này thực chất giống hệt Mặc Diệu.
Bốn người phe Lưu Tống vừa bước vào, cánh cửa cơ quan phía sau liền chậm rãi khép lại. Một chốt lò xo dày bằng ngón tay vang lên tiếng "cạch" rồi đóng chặt. Trừ phi đạp vỡ cánh cửa dày cộp, nếu không từ bên ngoài không cách nào mở được. Nhưng người bên trong muốn ra ngoài, chỉ cần nhấc chốt lò xo lên là có thể dễ dàng mở cửa.
Đường Khê hầu hạ mấy người ngồi xuống xong xuôi mới từ tốn nói:
"Nữ lang đã chỉ định nô tỳ làm hộ vệ cho Hà đại nhân, tính ra cũng sắp được ba năm. Sau đó, Hữu tướng đã đứng ra làm chủ, để Hà đại nhân nạp nô tỳ." Đường Khê nói đến đây thì đỏ mặt, giọng cũng nhỏ đi, "Nhưng Hà đại nhân nói nô tỳ vốn là người của nữ lang, không có lý nào lại làm thiếp cho ngài ấy, cho nên đã dùng tam môi lục sính cưới nô tỳ vào cửa."
Nói rồi, Đường Khê quỳ xuống:
"Đại lang quân đã phí tâm dạy dỗ chị em nô tỳ. Nô tỳ bất tài, ngoài việc gây phiền phức cho nữ lang thì chưa từng san sẻ được gánh lo nào, phụ lòng kỳ vọng của đại lang quân. Hôm nay biết được hai vị lang quân đến đây với tư cách Tống sứ, nô tỳ đã đặc biệt xin nhận việc này để đến thỉnh tội với Đại lang quân."
Đàn Thực khẽ nâng ngón tay, ra hiệu cho Đường Khê đứng dậy:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play