Ngay trước khi Yêu Vũ thực sự ra tay, Doanh Phong cũng nắm lấy cây roi ngựa của Lưu Nghĩa Quý. Hắn không đối đầu với Yêu Vũ, mà quay mặt lại, nghiêm túc nhìn Lưu Nghĩa Quý, giọng nói mang một tia tiếc nuối khó nhận ra:
"Nếu nàng treo tấm biển lên mà gọi là bịt tai trộm chuông, vậy ngươi giả bộ ngang ngược vô tri này, thì tính là cái gì?"
Như bị người ta tóm được điểm yếu, Lưu Nghĩa Quý đột ngột buông tay khỏi cây roi ngựa, trừng mắt nhìn Doanh Phong một cái, rồi không quay đầu lại mà bỏ chạy thục mạng.
Đàn Yêu Vũ thấy Lưu Nghĩa Quý ngay cả roi ngựa của mình cũng không cần, bèn quay đầu nghi hoặc hỏi Doanh Phong:
"Hắn bị bệnh gì vậy?"
Doanh Phong vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười lắc đầu:
"Hắn mắc bệnh tự dồn ép mình, lại thêm chứng hoang tưởng. Từ khi Hoàng thượng đăng cơ, hắn luôn cảm thấy Hoàng thượng sẽ nghi kỵ mình, nên lúc nào cũng tỏ ra ngang ngược vô lý, để người khác không động tâm tư gì đến hắn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play