Lúc này, Đàn Yêu Vũ chỉ cảm thấy giọng nói của vị Hữu hộ pháp kia vừa dài vừa chậm, tựa như phiêu đãng từ nơi chân trời xa xôi vọng lại. Cả người hắn trông cũng mờ ảo bất định.
Tử Mặc thầm kêu không ổn, Yêu Vũ vốn không có sức chống cự với thuốc và độc. Mùi thuốc mê này lại bị mùi khét che lấp, khiến hai người bất giác trúng chiêu.
Tử Mặc sợ Yêu Vũ chịu thiệt, vội kéo nàng ra sau lưng, còn mình thì cầm kiếm lao lên, một thanh trường kiếm đâm thẳng vào mặt Hữu hộ pháp.
Thế nhưng, một kiếm tưởng chừng sắc bén của Tử Mặc lại bị Hữu hộ pháp dễ dàng hóa giải. Bàn tay sắt kia kẹp chặt lấy mũi kiếm của hắn, dường như chỉ cần dùng sức là có thể bẻ gãy.
"Nhóc con sao lại nóng vội như thế? Bổn tọa còn chưa nói xong mà."
Hữu hộ pháp nắm chặt kiếm của Tử Mặc không buông, vẻ mặt tán thưởng nói:
"Bổn tọa thực sự rất khâm phục tiểu cô nương nhà ngươi, thấy nhiều bảo vật như vậy mà không hề lưu luyến. Hại dược lực của thuốc mỡ tiêu tán đi không ít. Nay bổn tọa đốt thêm một ít, nhưng thời gian quá ngắn, nhiều nhất cũng chỉ đủ để các ngươi không thể vận dụng nội lực mà thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play