Càng nói chuyện với Thôi Hạo, lại càng cảm thấy con người hắn rất dễ gần. Tuy có chút ngạo cốt và cố chấp của văn nhân, nhưng cũng có thể xem là một người có tấm lòng son sắt.
Yêu Vũ đánh giá Thôi Hạo. Có thể một mình chống đỡ cả Thôi thị trong thời loạn thế, cũng có thể ngồi trong tiểu viện này gặm đào cho Chúc Dung. Đây mới thực sự là phong thái của bậc danh sĩ, không màng vinh nhục, rộng lượng khoáng đạt.
Thật ra, lẽ ra mình nên giết hắn từ lâu rồi. Hoặc là nên giết hắn ngay bây giờ. Một thần tử có khí chất, tấm lòng, lại có cả dũng khí và mưu lược như vậy, để lại cho Thác Bạt Đào chỉ tổ gây họa về sau.
Nhưng Yêu Vũ lại không hiểu sao nảy sinh tâm lý anh hùng tiếc anh hùng, cuối cùng dập tắt ý định giết Thôi Hạo. Nàng cảm khái:
"Thôi đại nhân nếu không có gánh nặng gia tộc và triều đình, có lẽ sẽ có một vùng trời rộng lớn hơn."
Thôi Hạo nhất thời không hiểu ý của Yêu Vũ, chưa kịp nghĩ thông suốt, Yêu Vũ đã nói:
"Thôi đại nhân đi nói với Ngụy Hoàng đi. Cứ nói Thôi gia đã tìm được bổn cung rồi. Bổn cung muốn đến Bạch Y Am, làm rõ chuyện quỷ khóc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT