Tuy đứa trẻ này mang thai không đúng lúc, nhưng dù sao đây cũng là đứa con đầu lòng của Lưu Nghĩa Long. Hắn tuy đã thành hôn với Viên thị được hai năm, thông phòng và thiếp thất cũng có vài người, nhưng vẫn chưa có ai mang thai.
Lưu Nghĩa Long từng có lúc nghi ngờ thân thể mình quá yếu, nên vợ và thiếp mới không thể sinh con. Ai ngờ bây giờ Viên thị lại có thai, hơn nữa rất có thể là con trai trưởng, sao hắn nỡ lòng bỏ đứa bé đi?
Lưu Nghĩa Long nắm tay Viên Tề Quy an ủi:
"Con của chúng ta đã chọn lúc này để đến, chính là ý trời. Nàng cứ yên tâm dưỡng thai, chuyện này tạm thời đừng nói cho ai biết, những việc khác cứ để trẫm lo."
Trong lòng Viên Tề Quy cũng có chút thấp thỏm, một mặt nàng rất vui vì mình có thai, nhưng mặt khác, nàng sở dĩ kéo dài đến bây giờ mới nói, không phải là để chờ thai ổn định, mà là sợ khi tháng còn nhỏ, Lưu Nghĩa Long thật sự vì danh tiếng mà nhẫn tâm bỏ đứa bé.
Lúc này thấy Lưu Nghĩa Long hết mực chăm sóc mình, trái tim đang treo lơ lửng mới yên vị trong lồng ngực.
Viên Tề Quy nép vào lòng Lưu Nghĩa Long nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT