Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc này Trần Thuý Nhi cũng đi đến: “Các cậu còn có bao nhiêu lương khô?”
Phúc Bảo tính: “Còn sáu cái, mình và anh Thắng Thiến tiết kiệm một chút, mỗi ngày ăn hai miếng là đủ ăn ba ngày.”
Nghĩ như vậy chắc chắn không đủ, nhưng trong hay chỉ có chút tiền, Phúc Bảo suy nghĩ liệu có nên đi đến chợ đen đổi ít lương thực hay không.
Trần Thuý Nhi thở dài: “Mình tốt hơn các cậu một chút, vác hạt ngô từ nhà lên đây nên có thể đổi lấy lương khô. Nhưng cũng không nhiều, đổi lương khô bột ngô cũng chỉ có thể đổi được lượng cơm trong hai ngày.”
Bọn họ không những có thể tự mang lương khô đi mà cũng có thể mang lương thực từ nhà đến, không nấu được lương thực thì lấy nó đi đổi lương khô cho nhà người ta. Mặc dù hơi thua lỗ một chút so với mình tự làm lương khô, nhưng như vậy cũng có thể ăn đồ ăn mới mẻ.
Cố Thắng Thiên nghe thấy vậy: “Được đấy, ban đầu anh tưởng nhà em giàu có thể để bọn anh ăn nhờ một chút. Nhưng không ngờ em còn thê thảm hơn bọn anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT