Ngoài sân nhà nông, tộc trưởng Trử gia và Trử Hàn Yên vô cùng kinh ngạc khi chứng kiến Trử Nhược Hàm không quan tâm đến dung nhan mà chạy ra khỏi phòng gặp Mục Ninh Hinh, thực tế nàng còn vẻ mặt kích động vui sướng.
Tộc trưởng Trử gia cau mày, chẳng lẽ Xích Quan Ưng Thú còn chưa chết? Không, điều đó không thể nào, vậy còn ai có thể làm cho Nhược Hàm lo lắng đến thế này?
"Ngọc nhi, nàng ở hạ giới vẫn hoàn hảo chứ?" Sau khi bình tĩnh lại một chút, Trử Nhược Hàm mới đầy hy vọng nhìn Ninh Hinh.
"Khi ta phi thăng, nàng ấy rất tốt!" Suy nghĩ một chút, Ninh Hinh nói thêm: "Thực lực của nàng ấy cũng không tệ, không ai dám khi dễ nàng ấy đâu!"
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!" Trử Nhược Hàm không ngừng gật đầu, trong tay nắm chặt ngọc bội.
"Tiền bối, nếu ta đã đưa ngọc bội đến, vậy ta xin phép không quấy rầy người nữa!" Nói xong, Ninh Hinh liền chuẩn bị gỡ bỏ cấm chế.
"Đạo hữu khoan đã...!" Trử Nhược Hàm đi trước một bước ngăn cản, thần sắc có chút nóng nảy lại có chút do dự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play