"Mục Ninh Hinh, Trử tiền bối vì ngươi mà bị bắt, hiện giờ đã bị người chém mất một cánh tay. Kẻ chủ mưu nói, nếu ngươi không giao ra mảnh vỡ, tiếp theo, bọn họ muốn... muốn phế đi tu vi cả đời của Trử tiền bối!"
Mộ Mạn Văn bị niềm vui từ tận đáy lòng vừa rồi của Vạn Tử Hách làm cho đau mắt.
"Trử Hân Di vì ta mà bị bắt, lời này sao lại buồn cười đến thế?" Ninh Hinh bật cười một tiếng, hai mắt không chút ấm áp nhìn Mộ Mạn Văn: "Ngươi ngược lại nói ta nghe, liên quan gì đến ta?"
Ánh mắt không chút ấm áp của Mục Ninh Hinh khi nhìn đến, Mộ Mạn Văn không tự chủ rùng mình một cái. Còn chưa kịp nói gì, liền nghe thấy tiếng của Tào Tâm Tuệ.
"Đương nhiên là có liên quan, nàng là mẹ của ngươi, mẫu thân gặp nạn, ngươi với tư cách con gái sao có thể bỏ mặc?" Tào Tâm Tuệ bất mãn nhìn Mục Ninh Hinh, lúc này vẻ mặt chột dạ của nàng đã biến mất, thay vào đó là sự hiển nhiên.
Thiên hạ không ai không phải con cái của cha mẹ. Tuy rằng lúc trước mẹ sinh hạ nàng xong không để nàng ở lại Trử gia, nhưng những năm này cũng không ít lần tìm nàng, không ít lần lo lắng cho nàng. Mẹ đã hối hận rồi, nàng còn có gì mà bất mãn!
"Nàng không phải!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT