Trong sa mạc bao la, mênh mông, một người, một gấu, một chim đang từ từ di chuyển trên một dải cát dài uốn lượn nhàm chán. Từ xa, những ngọn núi cát mang hình thái khác nhau: có cái như trăng lưỡi liềm, cong cong nối liền nhau tạo thành chuỗi cát; có cái như kim tự tháp, cao vút, có cạnh có góc; có cái như mãng xà, nằm dài miên man kéo dài đến chân trời; có cái như vảy cá, đồi núi chồng chất, sắp xếp chỉnh tề.
Ánh mặt trời chói chang rọi xuống mảnh sa mạc này, khiến một người, một gấu, một chim đang hành tẩu trên đó trông có vẻ không có chút tinh thần nào. Kể từ khi rời khỏi Ma Quật rừng, Ninh Hinh đã dẫn theo Tiểu Hắc và Tiểu Hùng cứ thế lang thang không phương hướng trong sa mạc này, đi đến mức nàng cũng có chút tuyệt vọng.
"Tiểu Bạch, ta ngay cả phương hướng cũng không xác định được, làm sao mà tìm đường ra ngoài đây? Chẳng lẽ chúng ta sẽ bị mắc kẹt mãi trong sa mạc này sao?"
"Cái này ta không thể giúp được ngươi, ngươi phải dựa vào chính mình! Nhưng ta tin ngươi có thể ra được!" (Chỉ là không biết bao nhiêu năm sau thôi!) Những lời này Tiểu Bạch thầm lặng nói trong lòng, nó không thể đả kích chủ nhân đang có chút tiêu cực của mình lúc này!
"Khó khăn lắm ngươi còn có thể cổ vũ ta!" Ninh Hinh yếu ớt nói.
"Cái thời tiết chết tiệt này, quá là buồn bực cho chim rồi, nếu sau đó mưa xuống thì tốt biết mấy!" Tiểu Hắc phàn nàn với bầu trời.
Nó thật sự muốn quay trở lại không gian quá, sa mạc này quá không thích hợp cho cuộc sống của chim. Nhưng nhìn thấy chủ nhân mệt mỏi ở một bên, nó lại không đành lòng mở lời, để chủ nhân một mình lẻ loi cô độc đi trên sa mạc nóng bức này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT