Vô biên vô hạn sa mạc, tựa như thiên nhiên trải lên một tấm thảm vàng khổng lồ. Gió nhẹ nhàng thổi, giống như có người đang nhắc tấm thảm lên làm nó rung động, cuốn theo đầy trời khói bụi.
"Khục khục khục!" Ninh Hinh tỉnh lại trong trận bão cát đang bay mịt trời. Nàng bây giờ đang dần bị cát vàng bao phủ, nếu không tỉnh lại, chắc chắn nàng sẽ bị bão cát chôn sống rồi.
Cố sức bò ra khỏi hố cát, Ninh Hinh nhìn sa mạc vàng mênh mông bát ngát, xung quanh không có lấy một cọng khô mộc tồn tại. "Bây giờ ta không còn ở trong Rừng Ma Khô nữa rồi hả? Nhưng ta đã ra khỏi Chủng Hồn Thụ bằng cách nào vậy? Tiểu Bạch, ngươi biết không?"
"Ngươi không nhớ sao?"
"Ta hình như bị cái gì đó tấn công, chuyện sau đó thì không rõ ràng nữa rồi!" Ninh Hinh hồi tưởng lại chuyện trước đó, chỉ nhớ rõ cuối cùng có một luồng bạch quang lao về phía nàng.
"Ngươi hãy cảm nhận kỹ thức hải của ngươi đi!"
"Viên hạt châu màu trắng đang sáng trong thức hải của ta là cái gì vậy? Sao nó lại chạy vào đó?" Ninh Hinh chìm vào trong thức hải của mình, nhìn thấy một viên hạt châu màu trắng tinh khiết chói mắt, có chút kinh hô hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT