Nghe đối phương lặp lại tên mình một lần, cũng không nói thêm gì dư thừa, Trì Mặc chẳng hề để tâm, bởi vì cậu hoàn toàn dồn ánh mắt lên tay người kia. Chỉ đáng tiếc một điều, tay phải của U Vụ lại mang bao tay da mỏng, ngay cả một chút da thịt cũng không lộ ra. 
Khi Trì Mặc và hắn chạm tay nhau, dù cách lớp găng, cậu vẫn cảm nhận được đó hẳn là một bàn tay rất đẹp, xương khớp rõ ràng, ngón tay thon dài mạnh mẽ.
Hơn nữa, người kia còn dùng sức không hề nhỏ. Dù Trì Mặc đã trở thành tang thi, cảm giác không còn nhạy bén như xưa, nhưng vẫn cảm nhận rõ rệt cái nắm chặt như thể đối phương dốc toàn lực mà giữ lấy mình.
Trì Mặc khẽ nhướng mày.
Lúc này U Vụ mới như bừng tỉnh, hắn giống như vừa bị chạm đến điểm nào đó, lập tức rút tay lại. Khi tay hắn – cùng cả chiếc bao tay – một lần nữa lùi về trong bóng tối kia, Trì Mặc cũng ngẩng đầu lên.
Cậu làm như không có chuyện gì, nở nụ cười:
“Đúng~”
U Vụ lại chăm chú nhìn cậu thật sâu, trong mắt tựa như có xúc cảm nào đó cuộn trào, nhưng chỉ chớp lên rồi nhanh chóng biến mất. Hắn liền thu lại ánh mắt, chỉ nhẹ nhàng kéo khóe môi, trầm giọng nói một tiếng:
“Được.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play