Cái lạnh khiến Phương Triều Chu không nhịn được mà rụt người lại. Khi bàn tay chạm vào bụng cậu, động tác dừng một chút rồi nhanh chóng thu về.
Lần tay đặt lên lại, đã có thêm lớp vải ngăn cách, nhưng độ ấm rõ ràng cao hơn trước.
Tiết Đan Dung đang giúp cậu xoa bụng, đây cũng không phải lần đầu tiên.
Trước đây, khi ở Ảm Hồn Môn, cậu từng ăn no quá mức, lúc được Tiết Đan Dung cứu ra, bụng cũng không tiêu được. Cuối cùng, trên xe ngựa, đối phương đã xoa nhẹ bụng cho cậu rất lâu.
Động tác chậm rãi nhưng có lực, không nhanh không chậm.
Ban đầu, Phương Triều Chu còn định giãy giụa, nhưng dưới những động tác nhẹ nhàng đó, toàn bộ ý chí chống cự đều tan biến. Cậu nghiêng người, tựa hẳn vào lồng ngực đối phương, để mùi hương trên người Tiết Đan Dung bao quanh mình.
Mùi hương ấy dường như tỏa ra từ sâu bên trong, nhẹ nhàng và bền lâu, giống như mặt hồ đêm hè ôm trọn lấy con người, dịu dàng, thanh khiết, khiến người ta không thể nảy sinh ý định kháng cự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT