“Sư huynh, ta giúp ngươi.”
Dù là giọng nói của thiếu niên, hay là động tác của thiếu niên, đều làm Phương Triều Chu sửng sốt. Nhưng khi nghe thấy âm thanh dây lưng bị cởi ra, hắn vẫn kịp phản ứng, vội vàng đè lại tay đối phương. Trong bóng tối, hắn chỉ thấy mờ mờ thân ảnh của đối phương, khuôn mặt cũng không rõ ràng.
“Không… không cần, ta có thể tự mình cởi.” Phương Triều Chu cũng không hiểu tại sao mình lại lắp bắp nói vậy, nhưng nghĩ lại, hắn tự nhủ mình không cần phải sợ tiểu sư đệ.
Dù biết tiểu sư đệ vẫn chưa giải quyết xong độc xà, thậm chí tình hình còn ngày càng nghiêm trọng, nhưng tiểu sư đệ là vai chính thụ, chỉ cần hắn giữ vững bản thân, không cần lo tiểu sư đệ, thì không có vấn đề lớn nào xảy ra.
Tiết Đan Dung trầm mặc một hồi, mới lên tiếng: “Hảo, vậy sư huynh tự cởi đi.”
Đôi tay kia rút khỏi tay Phương Triều Chu, nhưng Tiết Đan Dung vẫn đứng nguyên bên cạnh, không nhúc nhích.
Phương Triều Chu dừng một chút, khẽ di chuyển sang bên, hắn từng có kinh nghiệm sống tập thể, trước đây cũng từng thay quần áo trước mặt bạn cùng phòng nhiều lần, nhưng chưa bao giờ bị người ta nhìn thẳng như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play