Phương Triều Chu chậm nửa nhịp mới phản ứng lại câu hỏi của đối phương, ánh mắt nhìn thẳng vào Tiết Đan Dung. Trong lòng hắn không khỏi xao động nhẹ, nhanh chóng nắm lấy cánh tay Tiết Đan Dung rồi đổi chủ đề nói:
“Tiểu sư đệ, chúng ta nên rời khỏi nơi này trước đã.”
Tiểu sư đệ rõ ràng đang tẩu hỏa nhập ma, tình trạng chẳng được tốt cho lắm.
Tiết Đan Dung nhíu mày nhìn hắn, không đáp lời, nhưng cũng đồng ý cách nói của Phương Triều Chu. Hắn kéo Phương Triều Chu rời khỏi Ảm Hồn Môn. Đoạn đường họ đi rất thuận lợi, thuận đến mức Phương Triều Chu còn không tưởng tượng nổi, chỉ bị vài ma tu nhỏ cản đường.
Những ma tu này tu vi thấp, Tiết Đan Dung chỉ một kiếm quét xuống, liền khiến bọn chúng ngã vật ra đất không thể đứng dậy.
“Không còn ai nữa sao?” Phương Triều Chu không kiềm được hỏi.
Tiết Đan Dung không đáp, nhìn quanh rồi vòng tay ôm lấy eo Phương Triều Chu, bay lên không trung. Phía trước xa xa có hai chiếc phi mã màu trắng, là xe ngựa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT