Tác giả: Du Bạo Hương Cô
Quyền Ngũ suýt nữa phải che tim lại, hôm nay ông ta gặp đại vận sao? Món tạ lễ này… sao lại quý giá đến vậy!
Chỉ là nếu mình không nhận, đại sư sớm muộn cũng sẽ hủy bỏ tác phẩm có tì vết này. Ông ta nhìn thấy mà đau lòng, vì không lãng phí, ông ta vẫn vui vẻ nhận lấy. Đây cũng coi như là đóng góp cho việc bảo vệ môi trường vậy!
Quyền Ngũ gần như là bay đi. Trọng Tôn Nguyên thấy ông ta đã đi, nụ cười trên mặt nàng trở lại bình tĩnh, nhẹ giọng nói một tiếng cảm ơn với “lão sư” đang thẳng lưng đứng sau lưng mình. Giờ đây… nàng cũng coi như tạm thời có nơi an thân.
“Thần Nguyên Tôn Giả, đến giờ dùng bữa rồi.” Nhất Hào bước những bước “tháp tháp tháp”, gọi một tiếng Trọng Tôn Nguyên đang xuất thần.
“Ừm, ta biết rồi.” Trọng Tôn Nguyên quay người, Số 7 – người được đặt tên là “sư phụ” – chu đáo đóng cánh cửa lớn lại, nhanh nhẹn dọn dẹp căn phòng đang hỗn độn. Chủ nhà trước chuyển đi khá vội, một số đồ đạc hữu dụng đều để lại, lại càng tiết kiệm chi phí.
Chưa kịp về đến nhà, Quyền Ngũ đã nóng lòng đăng tải những gì mình tìm hiểu được hôm nay lên diễn đàn, tiện thể khoe khoang chuyện tiểu hoa viên. Trong diễn đàn, có mấy lão già “ăn không được nho thì chê nho chua” hừ hừ nói: “Chỉ là tì vết phẩm mà thôi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play