Lệnh Hồ Nhu đối với Chu Lang còn có phần lưu tình, nhưng với Tạ Oanh Hoài thì không, lập tức quất roi dài thẳng vào mặt, trúng ngay vào khuôn mặt tuấn tú của Tạ Oanh Hoài.
Chu Lang vốn là thư sinh yếu ớt, nghe tiếng roi quất xé gió, sợ đến mức chỉ biết giơ hai tay ra để che chắn, Tạ Oanh Hoài vội ôm lấy vai hắn, nhẹ nhàng lật người tránh né roi dài.
“Tạ Oanh Hoài, ngươi làm vậy là không được!” Lệnh Hồ Nhu thất bại một lần, một tay cầm roi, một tay kéo phần đuôi roi, sắc mặt diễm lệ nhưng sắc bén như lưỡi dao.
Tạ Oanh Hoài liếc xuống với vẻ khinh bỉ, nói: “Nếu bản hầu gia nói không được, ngươi còn định đánh bản hầu gia sao?”
Lệnh Hồ Nhu hừ một tiếng rồi vẻ mặt ngay lập tức lạnh lùng, quất thêm một roi nữa.
Tạ Oanh Hoài mặt không đổi sắc, trong tay áo có miếng ngọc cốt phiến được hắn siết chặt, tập trung nội lực làm cho miếng ngọc phiến cứng như kim thạch, ngăn được sức lực mạnh mẽ của roi dài, sau đó tay hắn biến hóa vài chiêu, làm cho sức roi kia tan biến.
Lệnh Hồ Nhu không chịu buông tha, tiếp tục quất thêm vài roi nữa.
Tạ Oanh Hoài bị dây dưa mệt mỏi, tuy võ nghệ tinh diệu nhưng không thể thắng nổi sức mạnh của Lệnh Hồ Nhu, hơn nữa còn phải để ý đến Chu Lang bên cạnh không có chút võ lực, đánh một lúc thì bị hạ phong.
Chu Lang khoác trên người mảnh quần áo, hai người run rẩy đến mức xiêm y bung ra, Chu Lang run rẩy không ngừng, phần ngực và cánh tay lộ ra hơn một nửa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play