Gia quyến của tướng quân, sao có thể là thứ mà họ muốn xem là xem được?
Khi mọi người còn đang nhìn nhau không biết nên phản ứng ra sao, trên đài bỗng vang lên một trận cười lớn. Thì ra là một vị tướng trẻ đã uống say, kéo tay áo Lệnh Hồ Dận đòi ông ta giúp mình tìm một mối hôn sự tốt. Ngày thường vị tiểu tướng quân này rất kiệm lời, nay uống say lại nói ra những chuyện như thế, khiến người xung quanh liền phụ họa theo.
Lệnh Hồ Dận đỡ lấy hắn, tiểu tướng quân vẫn không chịu buông tay, mặt đỏ bừng như sắp bốc cháy, “Tướng quân, ngài phải giúp ta tìm một cô nương thật đẹp.”
Bỏ ngoài tai những lời trêu đùa xung quanh, Lệnh Hồ Dận hỏi, “Thế nào mới tính là đẹp?”
“Eo như liễu, mắt long lanh, ta vừa ôm một cái là nàng mềm nhũn trong ngực, gọi ta một tiếng tướng công.” Trong doanh trại chẳng có lấy một người phụ nữ, ngay cả phụ nữ thôn quê đi đường cũng rất ít khi trông thấy. Nay tiểu tướng quân nói tới, lại một vẻ đầy mộng tưởng.
Ban đầu nghe thì vẫn còn văn nhã, nhưng có người xen vào liền thành lời tục: “Có phải hôn một cái là mặt đỏ lên, miệng bảo ‘tướng công đừng mà’ không?”
Tiểu tướng quân quả là đã uống say thật, nghe lời tục ấy cũng không giận, chỉ gật đầu lia lịa, “Tất nhiên rồi, nhưng không thể nói ‘đừng’, mà phải nói ‘còn muốn’.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play