Thang máy chậm rãi đi lên, Chung Minh Nguyệt liếc mắt đánh giá cô. Chung Thư Ninh có dáng người cao ráo, chân dài, vì là dân học múa nên dù chỉ đứng yên, lưng cô vẫn thẳng tắp, khí chất hơn người.
Người như cô, dù có khoác giẻ rách lên người cũng vẫn đẹp.
“Khụ...” Chung Minh Nguyệt ho một tiếng. Chỗ phẫu thuật thẩm mỹ trên mặt cô ta bị viêm, sau khi hết sưng thì trông cũng tạm ổn.
Chung Thư Ninh chẳng thèm để ý đến cô ta.
“Anh, anh có thấy trong thang máy có mùi gì lạ không?”
“Gì cơ?” Phùng Thụy Dương ngẩn ra: “Có mùi gì đâu, hay là mùi nước hoa trên người em?”
Chung Minh Nguyệt lườm hắn ta một cái: “Nước hoa gì mà nước hoa, là mùi của hồ ly tinh đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT