Hễ là công việc dính dáng đến bùn đất thì không thể nào sạch sẽ được, thế nên lúc Thịnh Đình Xuyên rời khỏi nhà kính, quần áo và giày của anh ấy khó tránh khỏi dính đầy vết bùn. Trông có hơi thảm hại, vì mấy việc nặng nhọc bẩn thỉu gần như đều do một tay anh ấy làm cả.
"Buồn cười lắm sao?" Thịnh Đình Xuyên nhướng mày nhìn cô ấy.
"Cũng tàm tạm." Đây là lần đầu tiên Tưởng Trì Vũ thấy Thịnh Đình Xuyên trong dáng vẻ này, dù sao trong ấn tượng của cô ấy, giám đốc Thịnh luôn là người làm việc với châu báu ngọc ngà. Giờ anh ấy lại lấm lem bùn đất, quả thật hơi tương phản.
“Đình Xuyên à, hôm nay vất vả cho cháu rồi, chắc là toát hết mồ hôi rồi nhỉ. Chắc hai đứa còn đi hẹn hò nữa đúng không, mau đi tắm rửa thay quần áo đi.”
Ông cụ Hạ nhìn vườn rau mới tinh tươm của mình, vô cùng hài lòng.
Thịnh Đình Xuyên đến phòng cho khách để tắm, còn Thịnh Thư Ninh thì bảo Hạ Văn Lễ tìm một bộ quần áo mang qua cho anh ấy.
Kết quả là Hạ Văn Lễ lấy quần áo xong, quay người đưa cho Tưởng Trì Vũ: “Cô Tưởng, phiền cô mang qua đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT