Lúc này tình hình đã được kiểm soát phần nào. Quần áo của mấy anh cảnh sát tham gia can ngăn đều xộc xệch, bị cào cấu đến không ra hình thù. Sắp Tết đến nơi, gặp phải chuyện thế này, cũng thấy thật xui xẻo.
Tưởng Trì Vũ bước lên, lịch sự nói: “Các đồng chí cảnh sát, thật sự xin lỗi. Đây vốn là chuyện nhà của chúng tôi, các anh trực ban vốn đã vất vả, lại còn bị liên lụy vào. Tôi đã cho người đặt bữa ăn khuya, coi như là tạ lỗi với các anh.”
Viên cảnh sát lịch sự từ chối: “Thế này không tiện đâu.”
“Chỉ là chút lòng thành của tôi để bày tỏ sự cảm ơn thôi, các anh đừng từ chối.”
So sánh một phen, Tưởng Lập Tùng vô cùng hối hận.
Sao mình lại có thể nhầm mắt cá thành ngọc trai chứ.
Nếu năm đó không ly hôn… cũng sẽ không có tai họa như ngày hôm nay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT