Hạ Văn Lễ nhìn bản thiết kế bị vò nát trong thùng rác, khóe miệng khẽ nhếch: “Chú vẽ lâu như vậy, chỉ một chỗ rách đã vứt đi à? Chú thật sự nỡ lòng sao?”
Hạ Tầm cười khẽ: “Với chú mà nói, một chỗ rách cũng là bản thảo bỏ đi.”
Giống như chuyện của Lâm Hạo Dương, không chỉ vì Tô Hàm Nguyệt.
Mà là anh ta…
Đã vượt quyền.
Lúc Hạ Tầm nói, anh ấy cầm ly cà phê Hạ Văn Lễ mang đến, khẽ nhíu mày: “Dạo này cháu rảnh rỗi lắm sao?”
Uống ly cà phê thôi mà còn bày vẽ latte art làm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT