Vì trước đó Tô Hàm Nguyệt không đeo bất kỳ món trang sức nào, nên Dụ Cẩm Thu cũng chỉ thuận miệng hỏi.
“Chỉ là một sợi dây chuyền bình thường, cháu đeo để phối đồ thôi ạ.” Cô ấy cười gượng, cứng cả da đầu kéo mặt dây chuyền từ trong áo len ra.
Thịnh Thư Ninh và Hạ Văn Lễ chỉ liếc nhìn qua loa.
Cảm thấy nó đẹp mà thôi.
Ngược lại, cả nhà họ Thịnh đều nhìn chằm chằm vào cô ấy. Người trong ngành nhìn ra điểm mấu chốt.
“Hoàng phỉ tự nhiên trên sợi dây chuyền này của cháu có sắc phỉ rất đẹp, kim cương cũng là kim cương tự nhiên.” Thịnh Đình Xuyên đưa ra nhận xét: “Không tệ.”
“Cháu mua ở đâu vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT