Trong phòng bệnh.
Dụ Cẩm Thu khóc một lúc lâu mới tạm ổn định lại cảm xúc. Bà nắm chặt tay Chung Thư Ninh, những ngón tay run rẩy, muốn vuốt ve gương mặt cô nhưng lại thận trọng không dám chạm vào.
Cứ như thể, bà sợ rằng đây là một giấc mơ.
Chạm một cái là sẽ vỡ tan.
Bà chỉ nói bằng giọng run run: “Con gái của mẹ trông xinh đẹp thật.”
“Còn xinh đẹp hơn mẹ tưởng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play