Lý Khải thấy hai người họ rời đi thì không yên tâm, nên lén bám theo, giờ đang chờ bên ngoài.
Khoảng nửa tiếng sau, anh ấy đã thấy bóng dáng quen thuộc của ông chủ nhà mình.
Bình thường, Hạ Văn Lễ không bao giờ đến mấy chỗ như thế này và cũng chẳng phải hội viên.
Lần này là đường đột xông vào.
Tuy bảo vệ ngoài cửa không nhận ra anh là ai nhưng chỉ cần nhìn khí chất lạnh lẽo toát ra từ người anh, họ cũng biết đây không phải người dễ dây vào, bèn làm bộ cản lại: “Anh này, anh không phải hội viên ở đây, chúng tôi không thể để anh vào trong!”
Hạ Văn Lễ mặc một bộ vest xám đậm, đôi mắt trầm lạnh như băng, cả người như phủ sương tuyết giữa mùa đông giá rét.
Đến khi quản lý chạy ra, hình như hắn nhận ra anh nên vội vàng nở nụ cười lấy lòng: “Ngài Hạ, ngọn gió nào đưa anh tới đây vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT