Qua khung cửa sổ sát đất rộng lớn, có thể nhìn thấy cảnh đèn đuốc rực rỡ của thành phố, ánh neon lấp lánh. Trước đó, Chung Thư Ninh đã ăn một chút nên không thấy đói. Vì vậy, bây giờ trên bàn ăn rộng lớn chỉ có Hạ Văn Lễ và Hạ Văn Dã dùng bữa.
“Chị dâu, chị thật sự không ăn à?” Hạ Văn Dã nhỏ giọng hỏi.
Sao có thể để cậu ấy đối diện một mình với vực sâu thăm thẳm kia chứ!
“Chị không đói.” Chung Thư Ninh liếc nhìn Hạ Văn Lễ: “Anh đừng dọa Tiểu Dã nữa.”
Hạ Văn Lễ khẽ gật đầu.
Hạ Văn Dã cảm kích trước sự lên tiếng nghĩa khí của chị dâu.
Sau đó, anh cả nhà mình bắt đầu liên tục gắp thức ăn cho cậu ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play