Sự chủ động của cô khiến Hạ Văn Lễ hơi sững sờ.
Rồi anh siết chặt lấy tay cô.
“Ninh Ninh.” Hạ Văn Lễ nhìn về phía chân trời xa xăm, ánh nắng thu gay gắt nhưng trong gió lại mang theo cái lạnh se sắt, khiến người ta chẳng cảm nhận được chút ấm áp nào.
“Hửm?” Chung Thư Ninh khẽ đáp, giọng nghèn nghẹn.
“Mẹ anh là một người phụ nữ rất xuất sắc, bà dịu dàng, hiểu biết, biết chơi đàn, từng dịch mấy quyển truyện cổ tích tiếng Pháp. Bà từng muốn xuất bản một cuốn truyện ngắn do chính mình viết nhưng chưa kịp thực hiện thì đã qua đời.”
“Lúc bà mất, anh còn rất nhỏ, ký ức về bà cũng không rõ ràng.”
“Anh chỉ còn nhớ được... nụ cười của mẹ  rất đẹp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play