Vốn dĩ giọng của Chung Thư Ninh ấm áp, thế mà giờ đây lại đanh thép, vang vọng.
Lạnh buốt như băng giá, lời lẽ đầy gai góc.
Đặc biệt là tia sáng lạnh lẽo chợt lóe lên nơi đáy mắt cô, khiến người khác nhìn vào cũng phải khiếp sợ.
Viện trưởng Hách cứng đờ tại chỗ, còn Chung Triệu Khánh thì sững sờ, đưa mắt đánh giá căn nhà: “Viện trưởng Hách, không lẽ đây là nhà của bà?”
“Đây… đây không phải…”
Bà ta lắp bắp, vẫn còn muốn ngụy biện.
“Bách Phúc Câu Trăn, lòng không hổ thẹn?” Chung Thư Ninh cười mỉa: “Bà giấu cũng giỏi thật đấy, ngay cả tiền quyên góp cho trại trẻ mồ côi mà bà cũng dám biển thủ, bà còn là người không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT