Cố Ngọc Đồi liếc Giang Dĩ, định nói gì rồi thôi.
Giang Dĩ toàn thân túa mồ hôi.
“Không quen biết.” Cố Ngọc Đồi bình thản nói. “Thấy cậu ta dầm mưa không mang ô, nên tôi mời vào tránh tạm.”
Phó Trí Sâm bước thẳng đến trước mặt Giang Dĩ, gật đầu, cười mà không cười:
“Vậy sao không mời cả tôi vào ngồi cho vui?”
“Nếu là hàng xóm, Phó tiên sinh cứ tự nhiên.” Cố Ngọc Đồi nhẹ giọng, “Tôi đi lấy ít trái cây, hai người trò chuyện.”
Nói xong anh đóng cửa, bên ngoài mưa gió bị ngăn hẳn, trong nhà chỉ còn yên tĩnh đến ngột ngạt.
Giang Dĩ trừng mắt nhìn Cố Ngọc Đồi, trong lòng rủa thầm:
Cố Ngọc Đồi, đồ ngốc!!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play