Toàn thân Cố Ngọc Đồi vặn vẹo thành một hình dạng không thể miêu tả nổi, là một thứ tồn tại mà người thường không thể nào dám nhìn thẳng.
Trước đây, Giang Dĩ còn nửa tin nửa ngờ chuyện Cố Ngọc Đồi là quỷ. Nhưng lúc này, cậu đã hoàn toàn tin.
Bởi vì tuyệt đối không thể có người sống nào tự mình biến cơ thể thành dáng vẻ kinh khủng đến vậy, đến mức ban ngày chỉ cần nhìn thêm một cái cũng đủ khiến tinh thần tan vỡ, huống chi bây giờ đang là ban đêm, mà anh lại đang từ từ tiến về phía Giang Dĩ.
Rõ ràng bị Giang Dĩ đập vỡ bàn thờ cúng, vậy mà nó lại quỷ dị xuất hiện trở lại trên tường, nguyên vẹn không sứt mẻ, vẫn đóng chặt trên đó, trên bệ thờ không có lấy một vết nứt.
Vì không có ai thắp hương, dâng cúng, cả mặt bàn bày ra một vẻ quỷ dị kỳ lạ, trong bóng tối còn ánh lên chút ánh sáng, như cố ý nhắc nhở Giang Dĩ rằng nó vẫn tồn tại.
“Đây là nhà của các người? Hai người tính ở đây sống chung phải không? Có phải đã nghĩ cả chuyện sau này kết hôn rồi?” Giọng Cố Ngọc Đồi vang lên như mưa dông sấm sét, ầm một tiếng làm bàn ghế xung quanh đều rung lên thấy rõ.
“Động… động đất à?” Tống Nam Sơn nghi hoặc nghiêng đầu, thản nhiên ngồi phịch xuống đúng chỗ Cố Ngọc Đồi hay ngồi trên sô pha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play