Giang Dĩ tỉnh lại. Cậu cảm giác mình đã mở mắt, nhưng xung quanh vẫn chỉ là một màu đen đặc quánh.
Trong cổ họng cậu lập tức bật ra tiếng kêu hoảng loạn: “Đôi mắt đâu! Đôi mắt của tôi đâu rồi?!”
Xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ. Ngoài tiếng kêu của chính cậu, không còn âm thanh nào khác.
“Tôi... tôi sẽ không phải bị điếc luôn rồi chứ?!”
Vì cậu bị thuốc mê đánh ngất, nên khi tỉnh lại, ý thức đã kịp phục hồi, nhưng tứ chi lại chẳng nghe lời, cứng đờ như bị đè dưới tảng đá ngàn cân.
“Tôi... tôi không phải đã chết rồi xuống địa ngục đấy chứ?!”
Giang Dĩ cố hít sâu liên tục, rồi lại dồn hết sức điều khiển tay chân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play