Cửa mở. Nhưng cảnh tượng ngoài cửa hoàn toàn không giống những gì Giang Chu Hành tưởng tượng. Bên ngoài không một bóng người.
Tiếng gõ cửa tựa hồ chỉ là ảo giác của ba người bọn họ. Hành lang khách sạn dài và hẹp, đèn vàng lạnh lẽo soi không thấy lấy một bóng lưng.
Giang Dĩ khẽ nhắm mắt, thở dài một hơi.
Giang Chu Hành nắm cổ áo cậu lôi ngược trở vào, rầm một tiếng, cửa bị đóng mạnh đến rung cả khung.
“Vậy em nói xem,” giọng Giang Chu Hành đanh lại, “là ai cởi sạch quần áo của em, còn khoá em bên trong?”
Giang Dĩ bị đẩy mạnh ép lưng lên tường. Cái ót đập thẳng vào vách, một trận hoa mắt ong ong ập tới. Cậu cố nuốt cho bớt buồn nôn, giọng khàn khàn giải thích:
“Là… là tôi tự khoá. Anh biết mà, tôi vốn dĩ có… sở thích như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play