Bác sĩ nghe xong lời Vương Minh Phương nói thì mặt tối sầm lại, nhưng vẫn giữ chút kiên nhẫn cuối cùng để giải thích tiếp cho bà:
“Người nhà bệnh nhân ơi, phôi thai không có cách nào di chuyển được, chỉ có thể lấy ra thôi.”
“Vậy cứ để nó ở trong cái ống gì đó đi, dù sao đứa bé này chúng tôi muốn, không thể phá thai đâu.” Vương Minh Phương vội vàng nói.
Bà ấy mong cháu trai đã lâu lắm rồi, giờ khó khăn lắm mới có, nếu sảy mất thì không biết phải đợi bao lâu nữa mới có thể bế cháu.
Thấy nói chuyện với bà không thông, bác sĩ cũng không phí lời thêm nữa, nhìn về phía Lục Lập Đông bên cạnh, giọng điệu có chút vội vàng hỏi:
“Anh là chồng bệnh nhân đúng không? Bây giờ bệnh nhân đang xuất huyết rất nhiều, có thể nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào. Anh nhanh đi nộp viện phí để làm phẫu thuật đi.”
Lục Lập Đông lúc này hoàn toàn do dự, theo thói quen liếc mắt nhìn mẹ mình là Vương Minh Phương. Vương Minh Phương liên tục đưa mắt ra hiệu cho anh, ý là không cần để ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play