Sáng hôm sau, Hạ Thanh Nịnh thức dậy đúng giờ như mọi khi. Lục Kinh Chập hôm qua đã nói sẽ đưa cô đi làm nên cũng dậy cùng cô.
Sau khi rửa mặt xong, Hạ Thanh Nịnh vào phòng thay bộ đồ công nhân. Lúc đang tết tóc, cô tình cờ thấy Lục Kinh Chập đang mặc áo sơ mi trắng. Cô do dự một lát rồi vẫn mở lời hỏi:
“Cái đó, hôm nay anh mặc quân phục đi được không?”
Nếu anh ấy muốn đưa mình đi, đương nhiên mặc quân phục sẽ tốt hơn. Không cần nói lời nào, chỉ cần đứng đó thôi là mọi người đã biết thân phận của anh ấy rồi.
Không phải cô ham hư vinh gì, cô chỉ muốn mượn thân phận của anh để răn đe một chút những người có ý đồ xấu với mình, như cái lão Liêu Cường kia.
Cô thấy trong mắt Lục Kinh Chập loé lên một tia nghi hoặc. Hạ Thanh Nịnh không muốn anh biết ý đồ nhỏ của mình nên bịa một lý do:
“Anh mặc quân phục trông có tinh thần hơn, oai phong hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT