Lời này vừa ra, mọi người trên bàn đều ngừng động tác, trong phòng một khoảng tĩnh mịch đầy ngượng ngùng.
“Khụ khụ… Khụ khụ…”
Hạ Thanh Nịnh vừa nuốt một ngụm cơm, đột nhiên bị những lời này làm cho nghẹn họng, không ngừng ho sặc sụa, mặt cũng đỏ bừng ngay lập tức.
Lục Kinh Chập một bên thấy cô ấy bị nghẹn, sắc mặt như thường mà múc một chén canh cho cô ấy, đặt trước mặt cô ấy.
Hạ Thanh Nịnh vội vàng bưng chén canh lên, cả đầu vùi vào trong chén.
“Mau ăn cơm, mau ăn cơm, con gái con nứa biết cái gì đâu mà hiểu.” Vương Minh Phương lập tức ra mặt giảng hòa.
Lục Tiểu Tuyết vẻ mặt không phục, tiếp tục nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play